80s toys - Atari. I still have
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Người tình cuối cùng!Posted by:
BĂ i viết: Người tình cuối cùng!
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2014-02-22
100/100 cho 1 bình chọn

Người tình cuối cùng!


Chiếc xe của Hoàng Anh càng ngày càng gần rồi dừng lại. Cánh cửa xe mở ra. Hôm nay Hoàng Anh mặc bộ vest đen lịch sự, càng làm tôn lên cái vẻ cao quý sẵn có của anh. Anh lại gần chỗ tôi, nở nụ cười thường lệ.
- Chà, hôm nay chắc em đẹp hơn cô dâu đấy!
Tôi cười, đấm nhẹ vào vai anh.
- Anh chỉ được cái dẻo mỏ.
Tôi và Hoàng Anh lên xe đến nhà thờ. Đúng thế! Hôm nay là đám cưới của Duy.
- Tổ chức đám cưới ở nhà thờ cũng hay thật. Sau này khi lấy vợ chắc anh cũng làm thế.
Hoàng Anh nói. Tôi lại nhớ đến cái mơ ước của mình, khi tôi và Duy còn bên nhau, tôi cũng mơ 1 ngày nào đó được cùng anh tay trong tay vào thánh đường. Ngày này cuối cùng cũng đến, nhưng người tay trong tay cùng anh lại không phải là tôi. Tôi mỉm cười, quay sang Hoàng Anh.
- Anh cứ kiếm người yêu đi rồi hẵng tính đến chuyện tổ chức đám cưới ở đâu.
- Cần gì phải kiếm, xa tận chân trời, gần ngay trước mặt.
Duy cười hóm hỉnh. Tôi bật cười.
- Trước mặt anh là đàn ông mà!
Đúng thật, trước chúng tôi là 1 người đàn ông đi xe máy. Hoàng Anh lấy tay đập đầu, nhăn nhó.
- Em đúng là, chẳng cho người ta đùa tý nào cả.
- Xì, em không thích đùa.
- Vậy nghiêm túc thì sao?
Hoàng Anh đột nhiên hỏi. Tôi bối rối nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Em chưa tính.
Hoàng Anh cũng im lặng. Chúng tôi không nói chuyện suốt đoạn đường đến nhà thờ. Cả 2 đều bối rối. Tôi biết, và anh ấy cũng biết.
Chiếc xe dừng lại. Hoàng Anh xuống xe trước mở cửa cho tôi. Mọi người đến đông đủ lắm rồi. Tôi và Hoàng Anh bước đến chỗ cô dâu chú rể. Nở 1 nụ cười bình thản, tôi chào Duy.
- Lâu lắm rồi không gặp. Chúc mừng đám cưới.
- Lâu lắm không gặp.
Duy cười đáp lại. Tôi quay sang phía cô dâu.
- Chà, cô dâu hôm nay đẹp thật!
Yến khẽ cúi đầu, bó hoa trên tay tươi rói như nụ cười trên mặt cô ấy.
- Cảm ơn chị!
- Không có gì!
Duy thắc mắc nhìn Hoàng Anh.
- Đây là...
- Bạn em.
Tôi trả lời. Hoàng Anh bắt tay Duy, nụ cười lại xuất hiện trên gương mặt anh. Hôm nay tất cả chúng tôi đều cười. Cười - nhưng trong lòng mỗi người nghĩ gì thì không biết. Chúng tôi chào cô dâu chú rể rồi kiếm 1 góc đứng. Hoàng Anh khoanh tay trước ngực nhìn Duy đang niềm nở tiếp khách, khẽ nói.
- Đám cưới ai cũng vui.
- Ừ. Đám cưới mà.
Tôi tựa người vào tường nhìn theo.
- Em buồn à?
Đột nhiên Hoàng Anh quay sang hỏi tôi. Tôi thắc mắc cái ánh mắt của anh là có ý gì.
- Không. Sao anh lại hỏi thế?
- Chỉ là đi dự đám cưới của người yêu cũ mà không có biểu hiện gì nên thấy lạ thôi.
- Lạ? - Tôi nghiêng đầu nhìn anh. - Thế bình thường phải có biểu hiện gì?
- Thì trông phải buồn rầu 1 xíu, cô đơn 1 xíu, đau lòng 1 xíu,...
Tôi bật cười.
- Em có phải loại con gái như thế không?
- Tất nhiên là không.
Hoàng Anh nhún vai thản nhiên đáp.
- Thế mà anh còn hỏi.
Tôi huých nhẹ cùi chỏ vào người anh. Cùng lúc cha xứ thông báo mọi người lễ cưới sắp bắt đầu. Chúng tôi thôi nói chuyện, ổn định lại chỗ ngồi. Nhạc bắt đầu nổi lên, là bản nhạc thường có trong đám cưới trên TV. Và những gì trên TV cũng diễn ra y như vậy.
Cô dâu khoác tay người đàn ông lớn tuổi - có lẽ là bố cô ấy - bước về phía chú rể. Duy đứng bên cha xứ, gương mặt lộ rõ sự hạnh phúc. Người đàn ông kia cầm tay Yến đặt vào tay Duy và nói gì đó với anh, chúng tôi không nghe rõ, chỉ thấy anh gật đầu liên tục.
Vị cha xứ gương mặt phúc hậu bắt đầu đọc kinh thánh chúc phúc cho họ. Và câu hỏi muôn thủa như trong các bộ phim lại được xướng lên.
- Mạnh Duy, con có đồng ý lấy Hải Yến làm vợ, thề sẽ yêu thương Hải Yến suốt đời cho dù khỏe mạnh hay ốm đau, giàu có hay nghèo đói không?
Duy cười tự tin, nói to, dõng dạc và chắc nịch.
- Con đồng ý!
Tôi siết tay, móng tay gim vào thịt. Bỗng 1 bàn tay khác tách tay tôi ra, đan những ngón tay dài và lớn vào. Tôi quay sang nhìn Hoàng Anh, anh vẫn đang chăm chú nhìn cô dâu chú rể, nhưng bàn tay lớn và ấm ấy vẫn đang nắm lấy tay tôi. Tôi cúi đầu, nhìn 2 bàn tay đang đan vào nhau, rồi lại nhìn anh. Tôi muốn nói gì đó, nhưng lại không nói được. Đành rời mắt khỏi anh, nhìn cô dâu và chú rể đang hôn nhau thắm thiết dưới sự chúc phúc của mọi người. Nỗi chua xót trong lòng khi nãy không còn nữa.
Hoàng Anh bỗng ghé vào tai tôi nói khẽ.
- Em buồn à?
- Sao anh chỉ hỏi có 1 câu thế?
- Anh không biết.
Anh cười, định buông tay tôi ra nhưng tôi lại nắm chặt lại. Hoàng Anh ngạc nhiên nhìn tôi, tôi nhìn anh. Chúng tôi không nói, chỉ trao đổi ánh mắt cho nhau. Tôi không biết ở trên kia đang diễn ra những gì, tôi chỉ biết bây giờ trong mắt tôi chỉ có anh. Phải mãi lâu sau Hoàng Anh mới lên tiếng.

Trang: « 123
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Yêu, với một trái tim rộng mở
» Yêu... trên từng ngón tay
» Yêu người không hoàn hảo
» Yêu mến và thắc mắc
» Yêu không hối tiếc
Tags: , Người, tình, cuối, cùng!,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 85
Trong Tháng: 1075
Tổng cộng: 194748
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status