80s toys - Atari. I still have
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Vì anh là nắng và em là mưaPosted by:
BĂ i viết: Vì anh là nắng và em là mưa
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2014-02-22
100/100 cho 1 bình chọn

Vì anh là nắng và em là mưa


Tim em đập thình thịch, lòng tự hỏi hàng ngàn, hàng vạn lần: "Là ai mà có thể biến anh trở thành một con người rụt rè và dễ xấu hổ đến vậy? Là ai? Có phải… liệu có lẽ nào là mình không?"
Em cố làm ra vẻ bình tĩnh, đáp:
"Anh phải nói muốn tỏ tình với ai thì em mới giúp được chứ!"
Anh gãi đầu gãi tai, nói:
"Không...không phải giúp mà là cho ý kiến thôi, anh sợ nếu nói ra lòng mình mà cô ấy không thích anh, còn lảng tránh anh nữa thì anh không biết phải làm sao..."
"Ừm, nói chung...người ấy là ai?"
"Là...là một bạn cùng lớp anh..."
Em đờ người ra, rồi quay người lại với anh, nói:
"Là cái chị hoa khôi đó hả?"
"Ừm, đúng..."
Em xoay đầu, cười thật tươi với anh:
"Hai anh chị rất xứng đôi mà, trai tài gái sắc, lần trước em nghe mấy chị lớp anh bàn tán là chị ấy từng nói là rất thích anh. Anh mà tỏ tình nhất định sẽ thành công thôi."
Mắt anh sáng lên, lộ rõ vẻ hưng phấn, anh hỏi dồn dập:
"Thật không? Em không lừa anh đấy chứ? Em cso chắc chắn không? Có khi nào những lời đó là giả không?"
Em gật mạnh đầu, đưa tay vỗ lên vai anh:
"Thật!!"
Anh ôm chầm lấy em, cười to:
"Được rồi! Anh đến chỗ hẹn với cô ấy luôn đây! Nhất định hôm nay anh phải nói ra hết lòng mình!"
"Anh hẹn chị ấy hả?"
Anh với tay cầm lấy cái mũ lưỡi trai, rồi xoa xoa đầu em, cười nhẹ:
"Ừ! Thôi anh đi nhé!"
Anh vội vã bước ra khỏi quán, đi về phía cô gái ấy, mà đâu có ngờ những giọt nước mắt em vốn kìm nén từ từ rơi xuống nền đất lạnh giá đúng không anh?
"Ư...híc..."
Em bật khóc nức nở, đưa tay lên không ngừng lau đi những giọt nước trên khóe mắt, nhưng lau mãi vẫn không hết, càng lau càng nhiều, ướt đẫm cả ống tay áo mà vẫn chưa dứt.
Nếu lúc đó em ích kỷ hơn, em sẽ nói với anh là: "Đừng thổ lộ, chị ấy không thích anh." Thế nhưng em lại không thể nói ra câu đó, khi nhìn thấy ánh mắt đầy chờ mong của anh.
Nếu lúc đó em có đủ tự tin hơn, phải chăng em đã có thể nói: "Đừng đến với chị ấy, em yêu anh." Nhưng em không dám, vì em sợ rằng anh sẽ tránh mặt em. Sợ anh sẽ nói ra lời từ chối, sợ nó sẽ thành con dao bén nhọn cứa vào trái tim em.
Vì em quá yếu đuối...
Vì em không xứng với anh...
Và vì, em sẽ chẳng còn sống được bao lâu nữa...
***
"Bác sĩ, con gái tôi sao rồi?"
"Cháu nó bị ung thư máu, giai đoạn cuối rồi. Anh chị phải chuẩn bị tinh thần, cháu bé không còn nhiều thời gian nữa đâu."
"Ông đừng đùa! Con tôi làm sao có thể... Nó mới học lớp 10 thôi mà..."
"Thật xin lỗi, nhưng gia đình đã đưa đến cháu quá muộn, chúng tôi không thể làm gì được nữa..."
"Tại sao...sao lại như thế được chứ..."
"Bác sĩ, con tôi liệu còn bao nhiêu thời gian nữa?"
"Chắc chỉ còn khoảng một tháng nữa thôi..."
Em đứng ngoài cửa sổ, chất giọng đều đều của ông bác sĩ, tiếng nấc nghẹn của mẹ, giọng trầm khàn của cha và tất cả những gì họ đã nói, em đều đã nghe hết.
Cuộc đời này em còn rất nhiều điều tiếc nuối, tiếc vì chưa báo hiếu được cho cha mẹ, tiếc vì không thể cùng bạn bè tiếp tục những trò quậy phá, và tiếc vì không được gặp anh sớm hơn...
Nhưng rồi em cũng tự hỏi: "Gặp anh sớm hơn thì sao? Đằng nào cũng chết..."
Anh à, em vừa thấy buồn, vừa thấy may mắn khi anh thích người khác, không phải là em, vì như thế anh sẽ không quá đau khổ khi em ra đi...
Mà, liệu anh có đau khổ không?
Dù chỉ một chút xíu...
Có lẽ, đối với anh, em chỉ là một cơn mưa...
Đến thì đến, đi thì đi...
Em cũng đã đến lúc rời khỏi anh, đến lúc phải đi đến một nơi thật xa, thật xa… một nơi không có anh…
Em sẽ coi như em với anh chưa từng gặp nhau, chưa từng trò chuyện, chưa từng có gì cả!
Tình yêu này là không thể, nó không sai, chỉ là em đã yêu người không thuộc về mình…
Anh từng nói: "Mưa mạnh mẽ lắm, khóc xong thì hết buồn, lại sống tốt, lại làm bạn với nắng..."
Nhưng anh không biết, mưa mạnh mẽ là vì có nắng ở bên...
Nhưng đến một ngày, nắng đi mất, mưa chỉ còn một mình thì mưa sẽ yếu đuối đến mức nào, anh có biết không?
Anh vĩnh viễn không thể nào biết được điều đó, vì anh là nắng, và em là mưa...
Vì nắng và mưa quá khác biệt, vì sẽ đến lúc nắng rời bỏ mưa...
Khi nắng biết, mưa yêu nắng...
Thà rằng bây giờ, em rời bỏ anh trước, thì sẽ bớt đau khổ hơn, phải không?
Nắng yêu gió...
Mưa sẽ thử rời đi như một cơn gió, nhẹ nhàng, không lưu lại chút dấu vết...
Gió sẽ trở lại bên nắng, còn mưa thì không trở lại được nữa rồi...
Thời gian cho một đời người đã cạn, cũng như thời điểm kết thúc cho một cơn mưa đã hết...
Tạm biệt nắ

Trang: « 12
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Cập nhật me hài Ola 07/08
» Cập nhật me hài Ola 23/07
» Cập nhật me hài Ola 13/07
» Cập nhật me hài Ola 23/06
» Cập nhật me hài Ola 02/06
Tags: , , anh, , nắng, , em, , mưa,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 250
Trong Tháng: 440
Tổng cộng: 200641
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status