The Soda Pop
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Chàng trai đến từ cơn mưa Posted by:
BĂ i viết: Chàng trai đến từ cơn mưa
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2014-02-26
100/100 cho 1 bình chọn

Chàng trai đến từ cơn mưa


- Cậu lại trễ giờ lên lớp rồi đấy! Đến bao giờ cậu mới bỏ được cái tật ngủ nướng hở?


- Có can gì đến cậu, ông cụ non?


Con bé ương bướng vênh mặt nói to với cậu… Nhưng rồi… giật mình và nó nhận ra mình đang mở mắt trên giường… trong phòng của nó… Nó thấy lạnh và mệt… nó nhớ đến Huy. Tại sao nó gọi mà cậu không nghe? Tại sao cậu lại chạy trong mưa? Tại sao tai nó vẫn réo lên khúc dương cầm ma quái kia?


Nó nhìn quanh rồi toan vùng dậy nhưng thấy ê ẩm cả người. Nó mệt. Nó thấy mẹ bước vào mắt đỏ hoe:


- Con làm gì mà chạy trong mưa rồi gục ngay trước cửa nhà vậy? về thì gọi cửa! Có gì thì phải bình tĩnh chứ?


Về nhà? Nó chạy theo Huy mà? Cậu dẫn nó về nhà? Vậy cậu đâu? Bên tai nó vẫn tiếng dương cầm réo rắt trong mưa:


- Vậy Huy đâu? Cậu ấy đưa con về mà?


- Bình tĩnh đi Thy, con biết điều gì không quay lại là không quay lại được mà! Tỉnh đi Thy!


Nó ngạc nhiên… Mẹ nó ngồi xuống dường nắm chặt tay nó, mắt vẫn đỏ hoe…


- Mẹ! – nó hét lên một cách khó hiểu – mẹ bảo cái gì qua mà không lấy lại được? Con hỏi Huy về chưa mà? Cậu ấy cũng dầm mưa!


- Thy, con biết Huy đi xa rồi mà! – Mẹ nó nhìn nó nghiêm nghị.


Nó như ngất đi, choáng váng… Tiếng dương cầm réo rắt, khiến người ta phải sợ… Cậu đi rồi! Đi xa mãi rồi… Chiều mưa xối xả bên hiên… Mưa sẽ hoà trong nước mắt Thy… Tại nó sao? Cậu trễ hẹn và chạy đi trong mưa… chiếc ô tô ngược chiều… nó như thấy cậu nằm sõng soài dưới mưa… Tiếng dương cầm réo rắt sao chát chúa trong mưa…
Nó đã khóc tưởng như cạn sạch cả nước mắt. Nó nhớ tiếng dương cầm của cậu, nó muốn nói nó yêu những khúc ballad cậu đánh lên trong Khúc Thụy Du… Muộn mất rồi… Muộn rồi như nắng vàng thôi không ươm sắc mùa, muộn rồi như mặt trời ngả mũ không níu nổi màn đêm đừng buông, muộn rồi như giọt mưa nào đọng lại vỡ tan thành bóng nước, muộn rồi như gió ngừng thổi qua vì mệt hay tại cây hững hờ? Muộn rồi… muộn rồi như con nhóc nhỏ ương ngạnh hối hận vì không thể nói yêu cậu… Nó yêu Khúc Thụy Du buồn mênh mang trên phím đàn dương cầm cậu đánh. Muộn rồi… muộn rồi cho phím đàn kia ngừng reo… Huy ơi… Muộn rồi cho Thy ương ngạnh của cậu… Khúc dương cầm réo rắt trong mưa…


Thy đã thôi không khóc, nó tự nhủ nó sẽ chôn chặt hình ảnh của cậu trong trái tim, chôn chặt mối tình đầu buồn của nó. Trớ trêu sao… càng quên lại càng nhớ. Nó nhớ cậu, nhớ những khúc ballad của cậu bên phím dương cầm. Trên giảng đường, thi thoảng nó vẫn ngoảnh người về chiếc bàn cậu vẫn ngồi, những mong sẽ bắt gặp ánh mắt buồn kia của cậu, đôi mắt buồn nhưng nhìn nó thật dịu dàng… Giờ chỉ còn là một chỗ trống vô hồn… Nó không biết đã bao lần ghé qua nhà cậu, chỉ để nhìn vào cửa sổ phòng cậu, nó mong thấy cậu bên phím dương cầm, cậu sẽ thấy nó, sẽ dừng lại và bảo nó vào nhà… Giờ chỉ còn là cánh cửa khép kín mà có lần vô tình thấy ba cậu gục khóc trên ấy… Thật lạ, người cha mà cậu bảo vô tình giờ lại khóc thật trẻ con nơi ấy, muộn rồi ư… muộn rồi Huy à!


Chiều nay trời lại mưa, cơn mưa nhỏ mà dai dẳng không ngừng. Mưa như cũng dần cạn đi rồi ư? Mưa không rào rào mạnh mẽ như ngày nào? Cũng như nó rồi sao? Con bé nhỏ ương ngạnh ngày nào thôi rồi không khóc. Muộn rồi Huy ơi… Tiếng đàn dương cầm réo rắt trong mưa…


- Thy à, sao cậu chẳng bao giờ chịu mang áo mưa cả? Cậu biết dầm mưa sẽ ốm cơ mà! Cậu phải nghe lời chứ? – tiếng Huy sao dịu dàng tha thiết.


- Việc gì đến cậu đâu! Sao cậu cứ bảo tớ phải làm thế này thế nọ? Tớ sẽ dầm mưa, sẽ hát, sẽ ngâm thơ trong mưa! – Thy đáp lại trong vô thức.


- Cậu lại như thế! Cậu biết ốm thì tớ sẽ lo cho cậu cơ mà! Cậu ương ngạnh lắm…


Thy giật mình cúi xuống… dưới sân trường… mưa vẫn rơi…


- Huy! – Thy hét lên kinh ngạc.


Nó thấy cậu, vẫn chiếc áo trắng ấy, cậu đứng trong mưa, từ cậu như ngân lên khúc dương cầm réo rắt trong mưa… Cậu mỉm cười với nó. Cậu không khiến nó sợ, trái lại nó thấy như vỡ oà trong lòng, nó muốn gặp lại cậu. Nó thổn thức mà nấc lên:


- Huy à! Tớ sẽ mang áo mưa, tớ sẽ không dầm mưa… tớ sẽ nghe lời cậu, ông cụ non à! Huy ơi, khúc dương cầm… nó… nó… Huy! Đừng đi!


Cậu lại quay lưng bước đi. Nó muốn chạy theo cậu, nó chạy xuống sân nhưng cơn mưa chiều đột ngột xối xả, nó khựng lại. Khúc dương cầm vẫn réo rắt trong mưa… Nó quay lại trước cửa lớp, nó lại khóc, nó khóc… Cậu không nghe nó… cậu không còn nghe nó nữa… Nó thấy bên kia một chiếc áo mưa trắng gập lại trên bàn… Nó quay lại…

Trang: « 123
ÄĂ¡nh giĂ¡ của bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
Truyện hotChuyện tình hai người điên
[ Hôm: 2014-06-24 - Xem: ]
Truyện hotBình minh trên núi
[ Hôm: 2014-06-24 - Xem: ]
Truyện hotAnh sẽ phải chép phạt vì….
[ Hôm: 2014-06-24 - Xem: ]
Truyện hotTruyện ngắn: Xin lỗi, chị là chị dâu em
[ Hôm: 2014-04-19 - Xem: ]
Truyện hotYêu anh hôm nay ít hơn hôm qua
[ Hôm: 2014-02-26 - Xem: ]
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Người mẹ một mắt
» Ngày gió không còn thổi lá bay - Kawi
» Lấy chồng cảnh sát
» Gió thổi dọc cánh đồng
» Người mẹ thứ hai
Tags: , Chàng, trai, đến, từ, cơn, mưa, ,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 24
Trong Tháng: 66
Tổng cộng: 146998
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status