Polaroid
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Điều bất ngờ nhất trong cuộc đờiPosted by:
BĂ i viết: Điều bất ngờ nhất trong cuộc đời
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2015-01-17
100/100 cho 1 bình chọn

Điều bất ngờ nhất trong cuộc đời



Cô đang nói đó ư?

Không gian rơi vào im lặng. Họ không nói với nhau một lời nào nữa mà cứ nhìn vào đôi mắt đối phương. Đôi mắt tím của cô được ánh hoàng hôn chiếu vào chuyển sang màu hổ phách ánh lên màu nâu trong sáng và thuần khiết. Gương mặt cô đang dần đỏ lên nhưng không tránh cái nhìn của Phong nữa. Cô quan sát kỹ hơn nét mặt của anh. Thật hoàn hảo như bức tượng điêu khắc. Nhìn anh với những sợi tóc bay bay trong gió lúc này như khoác lên người sự lãng tử mà thanh cao quyền quý.

Mọi cảnh vật xung quanh chìm trong bức tranh chiều tà làm nền cho đôi nam thanh nữ tú đang nhìn nhau đầy tình cảm. Nhưng sắc ối của hoàng hôn luôn dấy lên trong lòng người những nỗi buồn và bất an. Bóng tối rồi sẽ nhanh chóng chiếm lấy phủ lên mọi thứ màu sẫm đen bắt ánh nắng phải di chuyển tới nơi nào đó không mang lại tia sáng nữa…

Hai người không biết nói gì với nhau cùng cất bước đi lên phía trước, quay lại với mặt trời đang dần khuất sau những ngôi nhà cao tầng của thành phố. Bóng dáng họ đổ chồng vào nhau nhưng cảm giác mong manh và nhạt nhòa quá.

Cô và Phong bước vào một quán coffee gần đấy.

Vẫn không có một từ nào được nói ra nhưng không khí xung quanh họ rất dễ chịu như đối phương hiểu hết mọi suy nghĩ của người còn lại vậy. Phong bỗng cười thành tiếng khi cô bắt đầu hơi bối rối trở lại. Nhìn thấy một chiếc đàn dương cầm được đặt ngay giữa trung tâm của quán. Phong đứng lên và thì thầm vào tai của Thiên: “Tôi sẽ chơi một bản nhạc cho em!”.

Rồi giai điệu ngọt ngào từ chiếc đàn phát ra làm mọi người trong quán đều quay lại nhìn. Phong có một lực hút rất mãnh liệt với những người xung quanh. Anh thành thạo nhấn vào những nốt trắng đen trên chiếc đàn, đôi mắt hướng về phía cô không rời. Cảm giác hạnh phúc ôm trọn lấy tâm trí cô. Những ánh đèn nhiều màu chiếu vào gương mặt của anh sáng ngời lên như ánh cầu vồng. Cô luôn thầm thương trộm nhớ anh từ xa, và giờ đây cô lại biết được anh cũng rất dễ gần và mang những tính cách hôn nhiên trẻ thơ. Anh cũng thích thú hét ầm ĩ khi chơi xích đu, trò chuyện vui vẻ với trẻ nhỏ và rất… tự nhiên khi tiếp xúc với cô. Cô cảm giác tình yêu trong mình dàng cho anh lại được nới rộng ra hơn nữa. Cô hoàn toàn có quyền được hy vọng phải không?

Thời gian còn lại của ngày trôi đi chóng váng trong sự ngỡ ngàng của cô. Cô vẫn bàng hoàng và gặp khó khăn lớn trong việc tìm lời giải đáp để thấu hiểu những việc đang diễn ra trong khi đó Phong lại hoàn toàn có vẻ vô tư. Trước khi cô nhìn ra được vấn đề thì bước chân của họ đã dừng lại trước cửa nhà cô. Phong đã đưa cô về nhà.

- Một ngày hẹn hò vui vẻ?

Câu hỏi của Phong làm gương mặt cô lại đỏ lên lần nữa – tình trạng mà ngày hôm nay cô luôn không thể thoát khỏi nó. Cô mấp máy đôi môi mình…

- Vậy ngày mai em có thể gặp lại anh chứ?

Phong không trả lời câu hỏi của cô mà thay vào đó là một nụ cười nhẹ nhàng. Cô tự coi nó như một lời đồng ý trước khi quay người bước qua cửa. Nhưng khi cô vừa bước chân lên bậc đầu của cầu thang tam cấp thì một cơn gió to chợt tới. Cô nhắm mắt lại khi cảm nhận được bụi và đá nhỏ đang bao phủ xung quanh mình. Khi một cơn gió thổi mang theo mùi của gừng quen thuộc cô nghe như có tiếng thì thầm vào tai mình: “Thiên, anh yêu em!”.

Cô nhanh chóng quay lại và ngạc nhiên khi không có ai ở xung quanh cả. Làm sao Phong có thể đi nhanh như vậy cơ chứ? Cô thầm nghĩ như vậy thì cảm giác như có gì đó dưới chân mình. Cúi xuống và cô nhìn thấy một bản nhạc. Đấy là bản nhạc dương cầm chưa hoàn thành. Rất có thể đấy là của Phong vậy nên cô quyết định ngày mai sẽ đi tìm anh để trả.

Ngày hôm sau, cô đến trường sớm hơn mọi ngày. Cô đã mất cả đêm thức trắng vì hồi hộp cho kế hoạch gặp mặt anh bây giờ. Cô hy vọng việc trả lại bản nhạc sẽ mang đến bước khởi đầu tốt cho quan hệ của hai người.

Khi cô đặt chân đến dãy hành lang của các lớp học năm 3 thì chào đón cô lại là không khí rất im lặng khác thường. Cô nghĩ rằng có gì đó rất lạ đang diễn ra vì bình thường nơi này luôn đông đúc và vui nhộn. Dừng chân trước cửa phòng học của Phong. Phòng học này cô đã quá quen thuộc vì bao nhiêu lần đi bộ ngang qua đây chỉ để cố gắng nhìn thấy anh người cô luôn ngưỡng mộ. Đôi má cô từ từ đỏ lên khi tay cô kéo chiếc cửa ra. Quét ánh nhìn khắp một lượt quanh phòng và nhận được một nỗi thất vọng ngập tràn. P

Trang: « 1345
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
Truyện ngắnNgười mẹ một mắt
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNgày gió không còn thổi lá bay - Kawi
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnChiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnLấy chồng cảnh sát
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Nếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
» Ngày gió không còn thổi lá bay - Kawi
» Lấy chồng cảnh sát
» Món quà cuộc sống: "Xiu nhưn" của chị
» Gió thổi dọc cánh đồng
Tags: , Điều, bất, ngờ, nhất, trong, cuộc, đời,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 207
Trong Tháng: 872
Tổng cộng: 194545
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status