Duck hunt
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Màu máu của anhPosted by:
BĂ i viết: Màu máu của anh
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2015-01-18
100/100 cho 1 bình chọn

Màu máu của anh



Chợt, gã đứng bật dậy, bỏ đi. Nó còn bàng hoàng lắm, cứ đứng đó cho đến khi bóng gã đã khuất sau con đường nhỏ, và màu tím hoàng hôn bắt đầu bao trùm khắp không gian mới lững thững quay gót ra về...

***

Hai ngày sau cơn chấn động tinh thần, nó lại tìm đến "Thiên đường".

Nơi ấy vẫn bình yên, vẫn tinh khôi như những gì vốn dĩ.

Nó ngồi bệt xuống thảm cỏ khô xác xơ vì nắng cháy, gục mặt lên đầu gối. Có được phép khóc không khi chính nó luôn dặn lòng phải mạnh mẽ, phải biết chấp nhận những cơn mưa nếu muốn gặp cầu vồng? Tự nhiên nó thấy lòng mình trống trải... Lúc này phải chi có một ai đó ở bên cạnh, dù là nói những câu an ủi vô thưởng vô phạt, dù là chẳng làm nó vui lên, dù là chỉ im lặng ngồi nghe nó kể lể, hay cho nó mượn tạm bờ vai để dựa vào mà khóc một trận bét nhè đi, rồi ngày hôm sau sẽ sống khác... Nhưng không, tìm đâu ra người đó?! Người nó cần nhất lúc này đã xách vali ra đi với những hoài bão sục sôi ở nơi xa lắm rồi...

Nó bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm của hai đứa, những lời bạn ấy đã nói, đã hứa. Những dự định về một tương lai tươi đẹp mà bạn ấy vẽ ra trước mắt nó như một bức tranh màu mè sinh động toàn một màu hồng... Giờ đây nó phải tự mình đào mồ chôn chặt kí ức, quả thật rất khó khăn. Ngón tay nó vô thức, nguệc ngoạc trên nền đất nét vẽ ngẩn ngơ : một cái mặt.

Đột nhiên, gã xuất hiện, lừ lừ đi về phía nó. Nó giật mình, ngước nhìn gã đầy sợ sệt. Gã chẳng nói chẳng rằng, ngồi xuống cạnh bên nó, đưa chân di di hình nó vừa vẽ, sau đó sửa lại thành một cái mặt

Rồi quay sang nó, châm chọc :

- Trẻ con dạo này đứa nào cũng đam mê bộ môn tự kỷ à?

- Dạ... - Nó bối rối.

Gã lại hất hàm, hỏi cộc lốc :

- Ra đây làm gì?

- Ngồi chơi thôi ạ... - Nó ngập ngừng.

- Trốn học à? Lớp mấy rồi?

- Lớp 13.

Gã nhìn nó, thoáng chút ngạc nhiên, rồi "à" lên một tiếng :

- Mặt non choẹt thế này mà đã đại học rồi cơ à? Trường nào đấy?

- Đại học Bôn Ba - nó thở dài.

Gã phá lên sằng sặc :

- Toạch thì bảo em toạch. Lại còn chơi chữ.

Nó không nói gì, tiếp tục trò chơi ném sỏi xuống mặt hồ. Gã bắt chuyện với nó, tự nhiên như đã quen từ lâu :

- Tên?

- Vy ạ.

- Ừ. Anh tên Hoàng. Gọi là Hoàng "sa". Tính đến nay là được 23 mùa lúa trổ bông...

- Vâng. Ơ nhưng mà - Nó tròn mắt - Anh ở Hoàng Sa á?

Gã ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Con này máu lên não chậm thế, gọi Hoàng "sa" vì anh đã từng...bán cần sa...

Nó hoảng hốt, nhìn gã như gà nhìn thấy cáo. Lắp bắp hỏi lại :

- Cần...cần sa ý ạ?

Gã ngửa cổ lên trời, giọng nhẹ bẫng :

- Ừ. Nghề tay trái ấy mà...

- Anh đi làm rồi hả? - Nó ngây ngô.

- Anh làm từ năm 19 tuổi, bố anh bảo học ít thôi, thông minh quá người ta ganh ghét. - Gã nhăn nhở.

Nó bật cười. Nhíu mày :

- Mà anh làm gì thế?

- Chỗ nào có bát có đĩa là có anh.

- Đầu bếp? - Nó chớp mắt.

- Được thế thì còn gì bằng - Gã nhếch mép - Mày dốt thế thảo nào toạch đại học...

- Thì anh bảo bát đĩa mà... - Nó xị mặt.

- Ý anh là...cờ bạc ấy...

- Ah...ừm...!

Nó đưa tay vẽ thêm một cái mặt bên cạnh cái mặt hắn vừa sửa lại. Nó mở lòng hơn...

- Sao những người hôm qua lại đuổi đánh anh thế?

Gã nắm chặt tay, những đường gân guốc thi nhau chạy dọc cánh tay, giọng trầm đều :

- Dân cờ bạc ấy mà. Anh thua, vay tiền chúng nó gỡ lại. Nhưng chưa trả được...

Gã đánh trống lảng :

- Còn mày nữa. Sao ngày nào cũng ra đây ngồi? Làm thơ à?

Nó chép miệng :

- Ờ thì...buồn...

- Ai cù mà buồn?

Nó im lặng. Có cái gì đó xộc lên mũi, cay xè. Vài giây sau, nó cười nhạt :

- Cả thế giới...!

Gã nhìn nó, cái nhìn khó hiểu. Nó tiếp tục :

- Anh biết đấy, em trượt đại học. Người yêu bỏ. Bố mẹ vì em mà cãi cọ. Bạn bè lên trường nhập học, mình cũng đi học, nhưng là học ôn để thi lại. Em thấy em...vô dụng quá. Em thấy em như thứ bỏ đi, như gánh nặng của gia đình xã hội ấy...Em...

Gã ngắt lời nó :

Trang: « 12347 »
ÄĂ¡nh giĂ¡ của bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
Truyện ngắnNgười mẹ một mắt
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNgày gió không còn thổi lá bay - Kawi
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnChiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnLấy chồng cảnh sát
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» 3 giờ sau vụ tỏ tình
» 65 ngày yêu
» 7 ngày chia tay
» Anh… Người đánh cắp bốn ngăn trái tim em
» Anh à! Em sẽ ổn thôi
Tags: , Màu, máu, của, anh,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 4
Trong Tháng: 101
Tổng cộng: 146768
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status