-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Thứ thaPosted by:
BĂ i viết: Thứ tha
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2015-01-18
100/100 cho 1 bình chọn

Thứ tha



Mọi thứ trước mắt Tư nhòa đi, ba Tư nắm chặt tay cô, miệng lầm bầm điều gì không rõ, hình như ông muốn nói với Tư điều gì đó. Phút chốc ông tan biến trong không khí để lại trong cô niềm đau đớn khôn nguôi,Tư vẫn gọi như điên cuồng…

- Ba! Ba! Đưng rời bỏ con! Con xin ba! Con xin ba…
Khánh Tường lay lay người cô:
- Tư không sao chứ!,Người Tư lạnh quá !
Từ từ thì cô cũng tỉnh dậy và trở về với hiện thực,dưới mái hiên của một căn nhà đã tối om không một bóng người.
-Tư không sao
-Khánh Tường nhìn Tư với vẻ triều mến và nói “hay Tư ngồi đây để mình sang đường mua cho bạn ly trà nóng ,uống vào sẽ đỡ lạnh hơn”…
Tư vẫn đôi mắt lanh lùng “Trời mưa to lăm! Bạn sẽ bị ướt đấy”
Khánh Tường vẫn ma mãnh:
-Không sao đâu mình sẽ chạy thật nhanh,bạn cứ ngồi đây cho khỏi ướt”

Bỗng Tư kêu to “đừng đi” - lòng Tư bồn chồn cô linh cảm một điều gì đó không may sắp diễn ra.
Mải nhìn về phía Tư Khánh Tường không để ý đèn xanh, cậu cứ chạy cứ chạy và rồi cậu đã bước vào một nơi xa lắm. Vẫn là một chiếc xe hàng lao vào cậu nhanh như chớp. Cậu ngã xuống đường, nước mưa tạt dữ dội vào mặt.Tư lao nhanh đến bên cậu, đỡ cậu lên, nước mắt tuôn dài đau đớn. Cô nức nở như sắp ngất đi, hôm nay đúng vào kỉ niệm tám năm ngày ba cô mất.
Khánh Tường nắm chặt tay cô, gắng sức lực cuối cùng lấy ra trong túi áo một con ngôi sao may mắn không biết cậu đã chuẩn bị khi nào, dù hơi thở yếu ớt Tường vẫn cố gắng nói với Tư những lời cuối cùng “Tư à!Ngày nào Tường cũng xếp cho Tư một ngôi sao may mắn, Tường luôn mang theo nó bên mình,Tường hi vọng may mắn của Tường sẽ được truyền vào nhưng ngôi sao này để Tư được may mắn, được hạnh phúc một chút, đời Tư đã quá đau khổ rồi. Bây giờ thì Tường không thực hiện được đều này nữa rồi.Tư ...Tư phải hạnh phúc… Tim cô đập mạnh, hơi thở gấp gáp, lòng cô đang vỡ, cô đau lắm lắm. Người bạn duy nhất, người thân nhất lúc này sắp rời xa cô. Cô sợ lắm, thực sự sợ lắm, cô phải sống thế nào đây nếu Tường rời xa cô. Cô khóc to hơn nước mắt nhiều hơn cả nước mưa:
-Tường đừng nói nữa,Tường không được chết. Tường phải sống Tường nhất định phải sống để xếp sao may mắn cho Tư - Cô nói như mếu, tiếng khóc to hơn cả tiếng sấm chớp”- Tư sợ lắm Tường đừng bỏ Tư, hơi thở của Tường yếu dần yếu dần.

“Công chúa nhỏ của ba! Con đừng khóc, đừng buồn, con vẫn chưa mất tất cả đâu”.

Câu nói ấy khiến tim cô đau nhói, nó đập nhanh dữ dội như thể muốn văng ra khỏi lòng ngực, người cô thừ ra. Mọi chuyện là thực hay mơ cô chẳng rõ. Thế rồi, như một phép màu, Khánh Tường đã cử động. Cô xiết chặt tay Khánh Tường rồi nhìn cậu như niềm vui sướng khi vừa tìm lại mạng sống của chính mình tưởng chừng đã đánh mất. Cô cười một nụ cười của kẻ vừa giành giật mạng sống với tử thần, những giọt nước mắt ứ ở khóe my cũng tràn ra vì sung sướng.
Khánh Tường được đưa vào bệnh viện trong tình trạng mất máu quá nhiều và bị tổn thương não. Có lẽ khat khao được sống đã giúp cậu giành lai quyền sống từ tay tử thần. Tuy nhiên cuộc sống vẫn thích triêu ngươi con người, cố gắng hết sức các bác sĩ cũng chỉ giữ được hơi thở cho cậu để cậu được sống mà không hoạt động như người bình thường . Cuộc đời còn lại cậu phải sống đời thực vật.
Biết được cái tin khủng khiếp ấy Tư đã không khóc. Cô biết rằng Tường nhất định sẽ tỉnh lại, cô sẽ chờ đến ngày ấy.

Bất chợt một dáng người cao to bước vào, đó là một người ông trung niên khoảng ngoài bốn mươi tuổi, nước da rám nắng nhưng hình như chân phải của ông không thể đi lại dễ dàng, ông đã từng bị bệnh gì đó chăng? Khuôn mặt ông phúc hạnh lắm nhưng đôi mắt thì sâu thẳm ẩn chứa một nỗi niềm gì đấy. Ông ấy chính là ba nuôi mà Khánh Tường từng kể cho cô nghe.
Ông nhìn cô bằng đôi mắt trìu mến đầy yêu thương giống như ba cô ngày trước. Hoa Tư cũng nhìn ông ,và trong tìm thức hình bóng ấy dường như với cô rất quen thuộc Cô cảm nhận được lòng mình nao núng một điều gì khi nhìn thấy ông. Cô đã từng gặp ông? Không trong mười mấy năm qua ông chưa từng hiện diện trong cuộc sống của cô.

Trang: « 1234 »
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
Truyện ngắnNgười mẹ một mắt
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNgày gió không còn thổi lá bay - Kawi
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnChiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnLấy chồng cảnh sát
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Nếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
» Ngày gió không còn thổi lá bay - Kawi
» Chiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
» Lấy chồng cảnh sát
» Món quà cuộc sống: "Xiu nhưn" của chị
Tags: , Thứ, tha,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 10
Trong Tháng: 610
Tổng cộng: 200811
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status

Duck hunt