![]() | Posted by: SĂ¡ng VipPrao BĂ i viết: Và như thế… em yêu anh ChuyĂªn mục: NgĂ y đăng: 2014-02-26 100/100 cho 1 bình chá»n |
Ra trường, nó bắt đầu thấy mình cần phải lớn, nó hồi hộp xen lẫn hoang mang trước các cơ hội việc làm, anh động viên và định hướng giúp nó. Ngày nó ký hợp đồng, nó vỡ òa trong niềm hạnh phúc và anh đã chúc mừng nó thật nhiều, nó thấy hãnh diện khi anh nói anh vui và tự hào vì nó. Có lẽ kỷ niệm nó và anh có với nhau không thể nào kể hết được, và hiện tại, mỗi ngày anh và nó đều viết lên thật nhiều điều đáng nhớ. Và giữa guồng quay của cuộc sống, anh và nó vẫn bên nhau như vậy! Dường như trong từng đầu việc nó làm, từng chặng đường nó đi qua, dù là thành công hay thất bại, dù là niềm vui hay nỗi buồn, nó luôn có anh bên cạnh nhắc nhở và sẻ chia. Nó cũng không nhớ tự lúc nào, nó đã đón nhận anh trong cuộc sống của nó.
Nó không nói nhiều nhưng nó tin anh biết được tình cảm của nó. Nó trân trọng và cảm ơn những gì anh làm cho nó. Ngày ấy, anh nói với nó, nếu nó yêu anh nó sẽ khổ và thiệt thòi nhiều lắm. Nó chưa nghĩ hết được câu nói của anh, nó vô tư trả lời anh rằng nó yêu cái khổ. Và rồi, khi anh trở thành một người của nhân dân, công việc anh thường có những chuyến đi bất ngờ, những ca trực ngày lễ, tết, và với suy nghĩ đơn giản, nó cảm thấy hụt hẫng vì không có người đi chơi cùng nó. Nó dao động. Anh buồn nó nhưng anh không nói ra, anh chỉ khéo léo kể những câu chuyện, nói ra những suy nghĩ trong lòng. Nó hiểu và thấy khó chịu với chính nó, với một người học ngành Ngữ văn, học cách ứng xử. Nó mở lòng và nghĩ mọi chuyện đơn giản hơn. Rằng “sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”, và rằng cho đi sẽ được nhận lại. Và quả thật, khi con người suy nghĩ đơn giản và bằng lòng với những gì mình đang có thì sẽ thấy cuộc sống tươi đẹp hơn rất nhiều. Mỗi ngày trôi qua, nó luôn mỉm cười với những gì nó đón nhận. Anh quan tâm nó nhiều hơn, yêu thương nó nhiều hơn. Anh có thể ngồi hàng giờ cùng nó trong siêu thị để tô một bức tượng tặng nó, có thể đi dưới mưa hàng chục cây số để dẫn nó về mỗi khi học tiếng Anh, có thể thay đổi điều gì đó nếu nó lên tiếng góp ý, có thể chịu được tính khí thất thường của nó, và anh luôn bên nó mỗi khi anh có thể bằng tất cả sự dịu dàng, quan tâm và chiều chuộng. Nó cảm nhận được tình cảm chân thành nơi anh. Nó biết, nếu không có tình yêu, không thể có những điều như vậy. Và nó tin, với tình yêu đó, anh sẽ làm nó hạnh phúc. Nó tự hứa với lòng sẽ không làm anh phải bất an và hoang mang như anh đã từng nói với nó, nó sẽ tạo một niềm tin nơi anh, sẽ trân trọng những gì nó đang có bằng tình yêu từ con tim.
Giờ đây, mục tiêu mà nó đặt ra là cố gắng học xong thạc sĩ thật sớm để ổn định cuộc sống gia đình. Nếu ngày nó học xong, những gì nó đang tự tin sẻ chia này vẫn đẹp như cách nó nhìn đời, chắc chắn nó sẽ đi cùng anh đến suốt cuộc đời. Nó chỉ có thể hy vọng và đặt niềm tin vì nó biết cuộc sống này vô thường lắm. Biết là vậy, nhưng nó có quyền tin và quyền hy vọng. Nó nhớ anh!