Insane
-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Hội những người thích đọc creepypastas (Phần 2)Posted by:
BĂ i viết: Hội những người thích đọc creepypastas (Phần 2)
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2014-02-22
100/100 cho 1 bình chọn

Hội những người thích đọc creepypastas (Phần 2)


lực cánh sinh bằng tiền của mình... Nhưng cô không
có cái gọi là “tiền của mình”. Bố mẹ Alice đã khẳng
định chắc nịch rằng họ sẽ không cho cô một xu. Đơn giản là vì họ ghét hòa nhạc. Đi làm thêm ở rạp chiếu phim không ổn chút nào cả,
Alice đã phải nghe QUÁ NHIỀU tràng mút chuột từ
những tên đàn ông đến nỗi cô không bao giờ dám
xuất hiện ở đó lần thứ hai. Và McDonalds cùng
những cửa hàng thức ăn nhanh cà chớn khác thì lại
không trả lương nhân viên hợp lý, vì thế… Cô chỉ còn một cách thôi. Chú của Alice là một người giao thiệp rộng và dĩ
nhiên ông quen biết những người giàu có cần thuê
người làm. Ông đã hỏi được một gia đình thượng lưu
nhà ở phía bên kia thị trấn. Khi gia đình nhà chủ gọi
cô đến nhận việc, cô chỉ được cho biết là sẽ dọn dẹp
nhà cửa và trông trẻ, và sẽ nhận một mức lương hậu hĩnh vào mỗi cuối tuần. Khi cô đến nhà ông bà chủ vào tối hôm đó, họ đang
có việc khẩn phải đi. Bà chủ giải thích rằng bà phải
bỏ ra tận 3 tiếng để dỗ cho bọn trẻ ngủ. Hai ông bà rối
rít cảm ơn Alice trước khi lên xe hơi và phóng vụt đi. Alice không biết làm gì tiếp theo nên cô bước vào
nhà. Cô được chào đón bởi đôi mắt to tròn xanh biếc của
một chú bé. “Chào chị.” Cậu bé nói, nở nụ cười thân thiện. “Tên
em là Tender.” Alice không thể không cười đáp lại,
chú bé đáng yêu quá thể. “Em đáng lẽ phải đi ngủ rồi chứ?” Cô hỏi. “Em mơ thấy ác mộng…” Tender rầu rĩ. Rồi đột nhiên, một tiếng khóc lớn vọng xuống từ tầng
trên… một trong những đứa trẻ, Alice nghĩ vậy. Cô
định đi lên lầu để dỗ cho nó nín… Nhưng Tender kéo
tay cô lại và lắc đầu nguầy nguậy. “Đó là thằng nhóc Colin, nó lúc nào cũng khóc lóc…
chỉ để gây chú ý thôi. Chị cứ mặc kệ nó… Thể nào
Kevin cũng phát cáu và nó sẽ giải quyết thằng em
ngay thôi…” Alice cũng không biết nên làm theo hay
không, nhưng dỗ trẻ con khóc là điều cuối cùng trên
đời mà cô muốn làm… Thế nên cô nghe lời khuyên của Tender. “Giờ để em kể chị nghe về cơn ác mộng của mình…”
Tender nhảy chân sáo đi vào phòng khách. Alice theo
sau, bị quyến rũ bởi thằng bé dễ thương. “Lúc ấy em đang đứng trên cầu thang… Giống như
cầu thang này này, nhưng nó lạnh ngắt… Và mọi
người đều ở dưới lầu… dự một buổi tiệc. Em nhìn
lên và thấy rất nhiều thứ bén ngót… Mảnh gương vỡ,
em chắc là vậy. Em không hiểu sao mình làm thế,
nhưng em đã nhặt một mảnh gương rồi đi xuống cầu thang. Cuối cần thang là một tiền sảnh lớn, từ cửa sổ
hắt ra ánh đèn cam rực rỡ của bữa tiệc. Em im lặng
bước đi dọc theo tiền sảnh và đến cánh cửa. Em mở
hé nó ra và nhìn vào trong…” “Trẻ em… rất nhiều trẻ em… chơi đùa và nhảy nhót
với cha mẹ chúng. Không một ai thèm đoái hoài đến
em, hay hỏi em có muốn dự tiệc không. Em cũng
muốn nhảy với ba mẹ… Em muốn ăn bánh nữa…” Tiếng khóc trên lầu càng lúc càng inh ỏi. Tender có
vẻ bực bội. “Thằng em này làm em nhớ đến một tên nhóc ở sân
vui chơi. Nó ngã khỏi xích đu và khóc như một đứa
sơ sinh, trông đến là thảm hại. Nhưng chị biết điều gì
xảy ra sau đó không? Chỉ thế thôi mà bố mẹ thằng ấy
chạy đến và ôm ấp nó như một chú mèo con. Thật
khôi hài.” Alice hơi chưng hửng vì cậu bé đột ngột chuyển đề tài, nhưng cô vẫn để cậu nói tiếp. “… Và chị biết em đã làm gì không? Em nhảy xuống
từ cầu trượt. Tay em bị gãy. Hơn 10 phút mới có
người đến mang em đi.” Tender thở dài sườn sượt,
và Alice chẳng biết làm gì ngoài ngồi thừ ra đó. Cô
không biết an ủi chú bé thế nào nữa. Tender không để ý đến sự im lặng của cô. “Những
ông bố bà mẹ nên coi sóc con cái cẩn thận hơn.” Cậu
nói. Alice lựa lời mà nói, nhưng không nghĩ ra câu nào
trong khi tiếng khóc ầm ĩ trên lầu phân tán cô… Đứa
nhóc còn lại cũng khóc nốt. Giờ là 2 cái miệng cùng
gào khóc từ phòng ngủ ở tầng trên. Tender thở dài
lần nữa, và đứng lên khỏi ghế. “Chị đừng lo, em là anh cả mà… Để em dỗ chúng.
Trẻ con khóc thật là phiền phức nhỉ?” Alice mỉm cười
gật đầu với cậu bé, và Tender rời khỏi phòng khách
đi thẳng lên lầu. Alice đang định quét dọn ngôi nhà thì điện thoại reo.
Cô vui vẻ nhấc máy và nói “Alô?” Ông bà chủ đã đến nhà hàng và họ gọi về để xem
tình hình ở nhà ra sao. Alice vừa định nói thì bà chủ
ngắt lời. “Cô bé, tiếng khóc kinh khủng này là sao…?” Bà hỏi.
Alice thở dài. “Ôi thưa cô, bọn trẻ thức giấc và khóc từ nãy đến
giờ… Nhưng cô đừng lo, Tender s

Trang: « 123
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Đợi cho qua ngày 27 Tết được không anh?
» Những tia nắng sau mưa
» Làm quen dù chưa kịp nói "xin chào"
» Nhật ký mây mưa – Lâm_mu™ check hàng 9x – 18+
» Cập nhật me hài Ola 27/02
Tags: , Hội, những, người, thích, đọc, creepypastas, Phần<,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 395
Trong Tháng: 585
Tổng cộng: 200786
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status