Thông báo:Hãy truy cập Truyện1280 mỗi ngày để đọc truyện HOT nha! Wap mới thành lập nếu thấy hay các bạn giới thiệu đến bạn bè nhé. Admin sẽ update nhiều truyện hay ^^
Posted by: SĂ¡ng VipPrao BĂ i viết: Hội những người thích đọc creepypastas ChuyĂªn mục: NgĂ y đăng: 2014-02-22
100/100 cho 1 bình chá»n
Hội những người thích đọc creepypastas
Lưu ý : Là một thể loại truyện kinh dị
trinh thám. Phần kinh dị không
thể hiện ra bên ngoài mà lại ẩn
vào bên trong từng dòng
chữ."Bạn phải đọc lại truyện. Và
rồi bạn sẽ hiểu... và bạn sẽ...có thể chết
Tuyệt đối không làm những hành động trong truyện.Những người yếu viá hay bệnh ma ngại không nên đọc vì những cău truyện này hoàn toàn có thặt được write lại.
Các mems có biết. Sau 3 ngày mở cửa mả - 3
ngày sau khi chết - là người mất sẽ tự quay về
với gia đình mình. Lúc đó thật sự họ mới biết
mình đã chết.
Tại chính thời điểm đó. Người mất rất đau
khổ. Họ cố gào thét để gây sự chú ý cho
người nhà , nhưng vô vọng. Về khuya, khi
ngày mai họ về với đất, người mất sẽ đi vòng
vòng nhà lần cuối, cho nên các bạn canh ngay
vào ban đêm, các bạn sẽ nghe thấy tiếng
bước chân. Tiếng cửa kéo. Cảm thấy hơi lạnh
sau gáy nhưng xung quanh không có người..
Cảm giác vừa thương mà vừa...sợ.
--------------------------------------
Bạn có cảm giác gì khi nhìn vào những con
búp bê?
Chúng thật hồn nhiên và nhí nhảnh phải
không?
Nhưng khoan!
Không phải con búp bê nào cũng dễ thương.
Có những thứ rất nguy hiểm, rất kinh khủng
và ám ảnh!
Ở một vài nơi trên thế giới (Nhật Bản là phổ
biến), họ lấy mái tóc của người đã chết để làm
tóc cho búp bê! Những con búp bê mặt mũi
vô hồn, khô khốc, có mái tóc của người chết
liệu có khiến bạn cảm thấy lạnh gáy khi nhìn
vào.
Không tin hả? Vậy hãy lên google, tìm chữ
"Búp bê có mái tóc người chết" để cảm nhận!
Còn một số nơi, họ đem xác trẻ con để ướp
khô và chế tạo thành búp bê. Đó là vật dụng
lưu giữ linh hồn những đứa trẻ.
Và bạn có để ý rằng, những nghi lễ gọi hồn
hầu như đều dùng đến búp bê? bởi vì từ xa
xưa, những "hình nhân thế mạng" đã tồn tại
rất nhiều nghi vấn về năng lực của nó!
Cho nên, nhà bạn có một con búp bê à? Tốt
thôi, nhưng hãy cẩn thận nếu như có một
ngày bạn cảm giác nó nhìn bạn mọi lúc mọi
nơi nhé!
Lúc ấy, bên trong con búp bê là một linh hồn.
Linh hồn xấu hay tốt thì tùy vào mức độ may
mắn của bạn!
Chào thân ái và đi ngủ đi thôi!
Mơ về búp bê nhé!
chúc ngủ ngon!
T.Kent
-----------------------------------
Hãy hỏi bất cứ ai từng đi lính ở một môi
trường chiến tranh đô thị, người ta sẽ nói
rằng ở mỗi chuyến tuần đêm, có một điều
tiên quyết nếu họ muốn sống tới sáng hôm
sau đó là phải đi theo một nhóm có ít nhất 4
người và giữ tầm liên lạc.
Lý do mà đa phần người khác vốn hiểu là bởi
vì như vậy có thêm nhiều hỏa lực hơn và có
thể cover được 360 độ quanh vị trí đứng.
Tôi đã từng được nghe kể về một đội bắn
gồm 3 xạ thủ, với mã gọi Yankee 1-4 được cử
tới chốt vị trí tại một tòa nhà cao tầng ở Al-
Ramadi, Iraq. Đêm đến họ chốt vị trí của mình,
phong tỏa tầm nhìn 360 độ quanh khu vực
thuộc quyền kiểm soát của người Hồi giáo
Shi'ites.
Nửa đêm, liên lạc tới Yankee 1-4 bị gián đoạn,
máy bay trinh sát báo cáo ba xạ thủ vẫn chốt
vị trí và tín hiệu hồng ngoại vẫn nháy sáng ở
nơi họ đóng quân.
3h sáng thì đột nhiên liên lạc tới Yankee 1-4
bị gây nhiễu nặng nề, người ở trung tâm
không hề nghe được chút gì. Máy bay trinh
sát qua khu vực trên bị mất tầm nhìn trong
vài phút.
Sáng hôm sau, chỉ còn những khẩu súng
trường nằm rải rác trên nóc nhà... Yankee 1-4
biến mất không một dấu vết.
Khi nghe kĩ lại băng ghi âm, họ nghe được
những tiếng thì thầm và tiếng rít khe khẽ sau
khi lọc bỏ hết tạp âm ở tần số phát sóng.
-------------------------------------
Một buổi sáng cuối tháng 5...
Hôm qua là sinh nhật tôi. Sinh nhật 12 tuổi.
Ngay từ lúc mới rời giường, tôi đã cảm thấy
vui và hạnh phúc.
Tôi có thói quen không bóc quà sinh nhật
sớm. Thế nên sáng nay tôi mới mở từng gói
quà. Tôi nhận được biết bao nhiêu đồ chơi.
Cảm giác như mình là công chúa vậy!
_ Cô chủ dậy sớm vậy?
_ Vâng.
Đó là bà giúp việc. Một người trầm lặng và kĩ
tính. Bà ấy làm việc ở nhà tôi được gần 1
tháng nay.
Ánh mắt tôi liếc qua góc nhà. Một hộp quà cũ