-Truyen1280.Wap.Sh

Tiểu thuyết tình yêu Online
↓ Độn Thổ ↓
Tuyệt Đại Song Kiêu Tuyệt Đại Song Kiêu
UC Browser Trình duyệt UC nhanh nhất
Dota Truyền Kỳ Dota Truyền Kỳ
Công Thành Xưng Đế Công Thành Xưng Đế
Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto Siêu Anh Hùng - Ký Sự Naruto
Tên miền chính thức của wap là : Truyen1280.wap.sh.Bạn nhớ nhé!!
Hãy truy cập http://truyen1280.wap.sh hằng này nhé
↓↓ > > >
Cô gái đến từ hôm quaPosted by:
BĂ i viết: Cô gái đến từ hôm qua
ChuyĂªn mục:
NgĂ y đăng: 2015-01-17
100/100 cho 1 bình chọn

Cô gái đến từ hôm qua


“Vậy nói cho em biết. Tại sao nhất định phải đưa em đến đây vào ngày thứ năm của tuần?”

“Chờ một lát đã.”

Từ trong ba lô, Duy lấy ra một sắp ảnh để lên bàn. Hình như là ảnh được chụp vào hôm chúng tôi đến công viên. Anh lấy ra một tấm trong số ấy, đưa ra trước mặt tôi. Lúc này, tôi thật sự ngạc nhiên, tấm ảnh lần trước Duy cố tình chụp tôi khi quay đầu lại nhìn anh. Có nét gì đó lạ, khiến tôi không khỏi chăm chú nhìn. Không phải xinh đẹp gì, nhưng lại ẩn chứa điều gì rất thu hút. Đến tôi cũng không hiểu gương mặt ngơ ngác của tôi lúc đó sao lại có hồn đến thế.

“ Gọi là Cô gái đến từ hôm qua, được không?” - Duy mỉm cười.

Tôi ngạc nhiên.

“ Cô gái đến từ hôm qua?”

“Ừ.”

Đang nói đến đấy, thì hương vị của coffee đã xông đến mũi. Có lẽ đó là loại Capuchino. Cuối xuống thì tách coffee đã được đặt trên bàn từ lúc nào. Có những hai tách, nhưng coffe không phải là loại trước giờ tôi hay uống. Lại một lần nữa, tôi nhìn Duy bằng ánh mắt lạ lẫm, không biết ông này đang tính toán gì đây???

“ Coffee là đúng rồi. Bên ngoài thì mưa, không khí bên trong thì nhẹ nhàng, lại thêm một bài hát hay thì chỉ có uống coffee mới có thể cảm nhận hết cái thú vị của nó chứ.”

“ Anh định tập cho em là người lớn đấy ah?” – Tôi bật cười.

“ Em có còn nhỏ nữa đâu mà phải tập. Nhiều khi như vậy cũng là một cái hay. Không phải em già hơn người ta, mà chỉ học cách cảm nhận sâu sắc hơn. Em chuyên văn mà, lời quá còn gì.”

Duy nói rồi lại tiếp tục nhấp một ngụm coffee, tôi cũng làm theo như thế. Một cách thật chậm rãi như để thời gian được lắng đọng. Ca khúc vang lên bên tai, với những ca từ vừa nghe qua đã khiến tôi phải suy nghĩ… “ Cô gái đến từ hôm qua”…thì ra đó là tên một bài hát…và tôi vẫn đang lắng nghe. Duy nói , chỉ có thứ năm hàng tuần Sunset mới phát bài hát này và chỉ đúng duy nhất một lần.

CÂU CHUYỆN CỦA TÔI

Sunset khá là yên tĩnh, mặc dù quán không vắng khách nhưng có vẻ những vị khách đến đây đều lớn hơn lứa tuổi của tôi. Họ cũng giống như Duy yên lặng và lắng nghe. Khi bản nhạc kết thúc, Duy nở nụ cười nhìn tôi:
“Em cũng giống như bài hát này, giai điệu bình thường, nhưng ca từ lại rất đặc biệt. Nên đừng nghĩ mình tẻ nhạt nữa, rõ chưa?”
Bàn tay Duy gõ nhẹ lên đầu. Tôi mỉm cười đáp lại. Nhưng vẫn còn thắc mắc, tôi hỏi:

“Sao chỉ phát bài ấy vào mỗi thứ năm nhỉ?”

“ Là vì thứ năm hàng tuần, cậu cháu trai của bà chủ ở đây lại đến. Vì cậu ta thích bài hát này nên mỗi khi đến là mở. Nghe xong rồi lại đi.”

“ Có vẻ như anh hiểu rất rõ về nơi này?”

“ Chịu khó giao tiếp là được thôi. Nếu không sao quen biết được Hạ Vy. Anh mà không đến bắt chuyện, thì còn lâu em mới chịu mở miệng nhá. Thật không hiểu tại sao em lại tự ti đến thế?”

“Ừ, đừng nói như kiểu anh hiểu em lắm vậy.”

“Chứ sao!”

Tôi lại bật cười nhìn Duy. Lúc này, tôi càm thấy tâm trạng mình đặc biệt tốt. Nhưng có một chuyện khiến tôi kinh ngạc thay, nói đúng hơn đây là một sự trùng hợp không thể ngờ được. Những tấm hình của Duy để trên bàn, tôi nhận ra trong số đó một khuôn mặt quen thuộc. Khuôn mặt ấy không biết đã xa vời trong trí nhớ của tôi bao lâu rồi? Cầm vội lên, tôi đưa về phía Duy.

“ Tấm hình này anh chụp khi nào? Ở đâu vậy?”

“ Sao? Người quen à? ”

“ Ơ…em đang hỏi anh mà. Anh nói nhanh đi. ”

“ Trông em hấp tấp thế chắc là đoán đúng rồi? Ai vậy?”

“ Anh trả lời em trước đã.”

Ngập ngừng mãi một hồi, Duy cũng chịu khai ra.

“ Ngay cái hôm đi cùng em ở công viên đó. Em không nhận ra cái hồ trong ảnh sao?”

Tôi lặng yên, nhìn tấm hình lại một lần nữa. Cố gắng nhớ thật rõ ràng mọi thứ tại công viên ngày hôm ấy. Có phải đang trêu đùa tôi không? Ngay cả khi đứng cùng một nơi, gần nhau như thế, chỉ cách có vài bước chân. Vậy mà tôi vẫn không nhìn thấy cậu.

“ Là một kỉ niệm,…phải không?”

Tiếng nói của Duy làm tôi thức tỉnh. Tự hỏi, tại sao Duy lại nhìn thấu được tôi đến vậy? Kể cả việc che dấu cảm xúc mà tôi cũng không thành công trước mặt anh, tệ thật. Nhưng lúc này, tôi thật không biết phải trả lời anh thế nào.

“ Người ta gọi nó là kỉ niệm, vì nó chỉ tồn tại trong quá khứ. Thế còn em là quá khứ hay hiện tại.?”

“ ...Em cũng chẳng biết…chắc chỉ là nhầm lẫn…” - Giọng tôi trầm xuống.

Trang: « 1234 »
ÄĂ¡nh giĂ¡ cá»§a bạn lĂ gĂ³p Ă½ quan trọng giĂºp Admin nĂ¢ng cao chất lượng bĂ i viết!
ÄĂ¡nh giĂ¡ ( - )

vote

/ - phiĂª̀u
Chia sẻ: SMS Google Zing Facebook Twitter
Link:
BBcode:
↑↑ Bà€i ViĂª̀t Cù€ng ChuyĂªn Mù£c
Truyện ngắnNgười mẹ một mắt
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNếu muốn ly hôn hãy bế em ra khỏi cuộc đời anh
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnNgày gió không còn thổi lá bay - Kawi
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnChiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
Truyện ngắnLấy chồng cảnh sát
[ Hôm: 2015-01-18 - Xem: ]
[ » Xem thĂªm...]
Bà€i viĂª̀t ngĂ¢̀ƒu nhiĂªn
» Người mẹ một mắt
» Ngày gió không còn thổi lá bay - Kawi
» Chiếc khăn chưa kịp gửi mùa đông
» Lấy chồng cảnh sát
» Món quà cuộc sống: "Xiu nhưn" của chị
Tags: , , gái, đến, từ, hôm, qua,
Truyen1280
^ Lên trên ^
Chia sẻ: smsGZFT
₪ THƯ MỤC WAP
Trong ngày: 29
Trong Tháng: 1294
Tổng cộng: 194967
U-ON
Bản quyền © Truyện1280.wap.sh
DMCA.com Protection Status

Duck hunt